Tìm kiếm nhiều nhất:

, , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , , ,
Đang tải...

Hạnh phúc từ những khó khăn

Nhớ cái ngày Ngọc Hương dẫn bạn trai về ra mắt cả nhà. Từ ông bà, bố mẹ đến các anh chị em, ai nấy đều thất vọng tràn trề. Trông cậu bạn trai với cái chân phải bị thọt, họ dường như không muốn nhìn, huống hồ là nói chuyện.  Không khí trong nhà trầm lắng hẳn xuống, chẳng ai muốn mở mồm nói câu nào, chỉ tội nghiệp cho cậu bạn trai, cứ đứng mãi mà chưa được ai mời ngồi uống nước. Cuối cùng, thì cậu ta đành phải ra về trong nỗi buồn chất chứa.

Bị bố mẹ Ngọc Hương thẳng thừng phản đối, họ không muốn mối quan hệ của hai người tiến triển xa hơn nữa. Câu trả lời “không” như nhát dao cứa vào tim của hai người yêu nhau. Ngọc Hương như đã quỳ xuống van xin ông bà, bố mẹ hãy tác thành cho tình yêu của cô. Nhưng đời nào họ chịu. Cô con gái vừa xinh đẹp, ngoan ngoãn, học giỏi lại yêu một người không lành lặn, điều thật khó có thể chấp nhận. Ngọc Hương chỉ còn biết đuổi theo Quân sau khi cậu bước ra khỏi nhà cô.

Dù đã lường trước được những phản ứng gay gắt từ phía gia đình Ngọc Hương, nhưng cả Quân và Ngọc Hương đều không thể tránh khỏi những vết thương lòng. Quân lặng yên, không nói một lời nào, dường như mọi khổ đau đang được anh nuốt dần vào trong. Ba tuổi, sau một cơn sốt ác tính, chân phải của Quân đã không thể đi lại được như những đứa trẻ cùng tuổi.

Quân lớn lên trong tuổi thơ đầy nước mắt. Chẳng có đứa trẻ nào muốn chơi với Quân, khi cậu không thể đi lại bình thường trên chính đôi chân của mình. Quân chỉ còn biết ngồi nhìn bọn trẻ đá bóng mà thèm thuồng.

Bị cô lập trong thế giới bạn bè, thêm vào đó Quân còn phải hứng chịu những cơn đau khi thời tiết trở trời. Những tưởng rồi Quân sẽ tự ti, đâm ra chán ghét mọi thứ. Nhưng quyết tâm luyện tập để có thể tự đi trên chính đôi chân của mình, đã thôi thúc Quân không ngừng. Mười hai năm học với bao nhiêu tấm bằng khen, Quân đỗ thủ khoa của khóa học năm đó. Mười hai năm luyện tập bền bỉ, cậu đã có thể tự đi được mà chẳng cần ai giúp đỡ.

Có lẽ, chính nghị lực phi thường vượt lên số phận, đã khiến Ngọc Hương luôn cảm mến và dần dần yêu anh bạn học trên cô ba khóa từ lúc nào không hay. Họ gặp nhau trong những buổi sinh hoạt Đoàn của trường, mà ở đó anh chàng Bí thư Đoàn tên Quân, luôn làm cô đoàn viên mới của trường ngưỡng mộ. Chính Ngọc Hương đã là người thổ lộ tình cảm của mình, trong một chuyến dã ngoại dành cho những đoàn viên xuất sắc.

Một Ngọc Hương hát hay, học giỏi, năng nổ trong mọi hoạt động xã hội đã làm Quân xao xuyến. Nhưng anh tự biết những khiếm khuyết trên cơ thể mình nên không dám nhận lời, dù trong lòng rất yêu mến Ngọc Hương. Rồi thì mưa dầm thấm lâu, trước tình yêu mạnh mẽ của Ngọc Hương, Quân đã xuôi lòng, bởi anh không thể cưỡng lại nổi tình cảm, tình yêu của mình dành cho Ngọc Hương.

 Trân trọng ý chí vượt lên số phận của Quân, mà tình yêu ...