Hai mặt trong kinh doanh
Hội nhập, đã làm cho không ít điểm xáo trộn. Trong đó, vấn đề kinh doanh trong hội nhập luôn được nhiều người nhắc tới. Vậy làm gì để kinh doanh với nghĩa đích thực của nó quả là làm không ít người trong giới kinh doanh đau đầu? Trong khuôn khổ bài viết này tôi cũng chỉ xin bàn về một số khía cạnh về vấn đề “Hai mặt trong kinh doanh”. Nhiều người trong chúng ta, ai cũng đã và đang trực tiếp hay gián tiếp làm công việc “kinh doanh”. Chúng ta bắt gặp từ “kinh” rất nhiều trong tiếng Việt như: kinh nghiệm, kinh thánh, kinh tế... "Kinh" có nghĩa là những cái lặp đi lặp lại đúng và cụm từ "kinh doanh" được giải nghĩa là hoạt động của các cá nhân hoặc tổ chức nhằm đạt mục đích lợi nhuận qua các hoạt động kinh doanh.
Hai mặt của lợi nhuận
Trong nền kinh tế, hễ nơi nào có cầu là nơi đó có cung, từ những sản phẩm hiện đại đắt tiền như máy bay, xe hơi, máy nghe nhạc IPOD hay lon CocaCola cho đến những túi nilon ngoài chợ. Không thể phủ nhận sự đóng góp những sản phẩm, dịch vụ tiện ích cho đời sống loài người của các công ty, tập đoàn. Và chúng ta cũng dễ tìm thấy cụm từ “mục tiêu” trong các profile, trên website hay trong các buổi họp hội đồng quản trị. Lợi nhuận được đưa lên hàng đầu và họ cho đó là mục tiêu số 1 - đó mới là con đường kinh doanh của họ, bất di bất dịch không được ngụy trang với bất kì hình thức hay dạng thức nào. Miễn trong báo cáo tài chính cuối năm con số cao hơn, lợi nhuận cứ tăng là tốt, đó là cách duy nhất họ hướng về cho cổ đông, cho công ty. Dù bạn học MBA tại những trường đại học danh giá nhất như Harvard, MIT, Princeton, George Washington thì tất cả họ cũng dạy cho các CEO cách kiếm ra tiền - cách tối đa hóa lợi nhuận.
Các nhà kinh tế không có thuật ngữ cho “ngụy nhu cầu”, họ cho rằng “cầu” nào cũng như nhau, miễn có tiền đáp ứng. Tuy nhiên ranh giới giữa “nhu cầu” và “ngụy nhu cầu” rất gần nhau, một bên là không có không được, một bên là không có cũng được. Người ta thiếu nước sẽ chết chứ chẳng ai chết vì không có xe hơi. Nhìn vào nền kinh tế chúng ta hiện giờ sẽ thấy người ta bán cái “ngụy nhu cầu” nhiều hơn. Và, tất nhiên để làm ra những thứ để bán đó họ đã tiêu tốn rất nhiều tài nguyên, thứ vốn mà ta đã thừa kế từ cha ông và có nhiệm vụ bảo vệ, giữ lại cho con cháu sau này.
Sau 20 năm phát triển, chúng ta có nhiều tiến bộ về khoa học, đời sống kinh tế được cải thiện, các con số tăng trưởng, số DN nhiều hơn, khu công nghiệp nhiều hơn... nhưng để nói rằng những thứ chúng ta có được là phát triển hay bị phát triển, điều đó cũng khó mà đo được. Kênh Ba Bò là một ví dụ điển hình, số lợi nhuận từ các khu công nghiệp và các DN không thấm vào đâu so với số tiền bỏ ra để khắc phục hậu quả ô nhiễm của nó. Và mới đây nhất là việc Vedan cùng nhiều DN khác “bức tử” dòng sông Thị ...
Chi tiết