Vì sao bạn chưa giàu
Tư duy nghèo nàn của người nghèo
Dân gian có cách bắt khỉ thế này: Khoét hai cái lỗ trên tấm gỗ, đủ để khỉ thò tay vào.Đằng sau tấm gỗ để vài hạt lạc. Khỉ nhìn thấy hạt lạc sẽ thò tay vào lấy. Kết quả, tay tóm chặt lạc sẽ trở thành nấm đấm khiến khỉ không thể rút ra khỏi lỗ, tấm gỗ trở thành một chiếc gông sống động. Khỉ với đôi tay nắm chắc lạc như vậy đã dễ dàng bị con người bắt đi. Thật tội nghiệp chú khỉ! Sở dĩ chú khì làm vậy là vì chú thiếu thức ăn và chú đã quá coi trọng thức ăn.
Tình trạng của người nghèo cũng thường giống vậy. Người nghèo thiếu gì nhất? Là tiền! Thiếu tiền đã mạng lại nỗi khổ khôn cùng cho người nghèo, tiền đã trở thành trọng tâm chính trong cuộc đời của người nghèo, trở thành thứ hấp dẫn mê hoặc, họ không thể không coi trọng đồng tiền. Tuy nhiên, quá chú ý tời tiền thì dễ coi thường những thứ không thuộc về tiền, kết quả, người nghèo nhận được rất ít mà mất đi rất nhiều. Tồn thất về mặt tinh thần do thiếu tiền mang lại thường đáng sợ hơn bất cứ thiếu thốn nào về mặt vật chất.
Trong cuốn tiểu thuyết "Yêu cuộc đời", Jack London đã kể câu chuyện về một người lầm đường lạc lối. Người bất hạnh này một mình gắng gượng trên cánh đồng hoang, đói khát, mệt mõi, cô đơn, tuyệt vọng, còn một con sói già cũng đói giống anh ta, mệt mõi giống anh ta, nó cứ bám sát theo anh, chỉ đợi anh ngã xuống. Tuy nhiên, cuối cùng không phải con sói ăn thịt anh mà chính anh ăn thịt nó. Đoạn kết của cuốn tiểu thuyết là, người này cuối cùng trở về thuyền, đã ăn rất nhiều và trở thành một người béo, lại thường xuyên hoang mang lo sợ, lúc nào cũng dự trữ bánh mì, thậm chí anh ta không cầm nổi lòng, vẫn nhặt nhạnh những mẫu bánh mì khô ở khắp mọi ngóc ngách của con thuyền.
Khả năng sinh tồn của người nghèo rất mạnh, nghị lực chiến thắng gian khổ của anh ta quả thật khiến con người phải cảm động, nhưng cái anh ta dốc sức lực để đạt được lại chỉ là một đống bánh mì khô mà thôi. Người bị đói thường sẽ hình thành nên tư duy nghèo nàn, nắm chắc một mẩu bánh mình thì quyết không thả lỏng tay, dù đã ăn no vẫn cứ muốn dự trữ, lo sợ những ngày đói khát quay trở lại. Con người chỉ có 1 đôi tay, tức là đã nắm đầy bánh mì rồi thì không thể nắm thứ khác nữa, kết quả là, có tiếp tục nổ lực cũng chỉ giải quyết vấn đề no bụng mà thôi.
Tầm mắt của người nghèo có hạn, thường ở hạn chế về mặt tư duy
Người nghèo thiếu tiền, thường dễ rơi vào vòng tuần hoàn ác tính. Không có tiền thì khó có hành động to tác, chỉ có thể là những dằn vặt về cơm áo gạo tiền; Không có tiền thì không dám vứt bỏ miếng bánh mì trong tay để tìm kiếm những thứ nhiều hơn, tốt hơn. Không có tiền thì không thể hòa nhập cùng những người có tiền, chỉ có thể vùng vẫy trong thế giới của những người nghèo. Ở trong tầng thấp của xã hội thì khó mà nhìn ...
Chi tiết